Trước Mưu Sinh, Sau Mưu Yêu
Tác giả: Lý Tiểu Ý
Review sách:
Nghe cái tiêu đề “Trước mưu sinh, sau mưu yêu” thì chắc độc giả cũng đoán ra được tác giả muốn nhấn mạnh vào chuyện “mưu sinh” trước, rồi mới “mưu yêu” sau; vì theo tác giả, TÌNH YÊU CÓ GIÁ TRỊ KHI BẠN CÓ GIÁ TRỊ.
Nghĩ rằng người phụ nữ thành công nào cũng cô độc là một suy nghĩ hoàn toàn sai lầm. Phụ nữ càng thành công, họ càng có cơ hội hạnh phúc bên một người bạn đời/ bạn đường xứng đáng. Bởi không khí họ hít thở, không gian họ sống, những người họ gặp, hoàn toàn đã khác biệt và chất lượng hơn so với người khác rồi.
Lý Tiểu Ý viết ra những kinh nghiệm, quan điểm rút ra từ chính cuộc sống phải lăn lộn, làm việc cật lực của mình để có 1 ngày thành công. Từ chuyện đi làm thêm thời sinh viên, đến khi trở thành cô gái chập chững nơi công sở, đến lúc trở thành vị trí cao cấp trong tòa soạn, qua bao nhiêu thăng trầm, xương máu mới rút ra được những thứ gan ruột.
Với những câu chuyện chân thực từ trải nghiệm của chính tác giả, cái nhìn thẳng thắn, cá tính trước thực tế cuộc đời, cuốn sách này chắc chắn sẽ trở thành bí kíp sống hạnh phúc cho Bạn!
Giữa KIẾM SỐNG và TÌNH YÊU, bạn chọn gì?
Lý Tiểu Ý cho rằng, cứ sống trước rồi hãy yêu.
Hãy cứ bản lĩnh. Hãy là con người xuất sắc nhất bạn có thể trở thành. Không rụt rè, không sợ khó khăn. Không do dự, không thiếu quyết đoán.
Không khuất phục trước quy tắc của bất kỳ kẻ nào bạn khinh thường. Không kết hôn vì bất cứ lý do nào ngoài tình yêu.
Không e ngại rằng chẳng ai “dám” yêu mình.
Bởi đi tới điểm cao nhất, xa nhất mà bạn đủ khả năng đạt tới, bạn sẽ nhận ra, trời đất và không khí ở đó hoàn toàn khác với nơi bạn xuất phát; và trên đường đi, tư tưởng cũng như quan điểm của bạn sẽ có sự thay đổi so với thời kỳ đầu.
Đàn ông ở nơi đó – đương nhiên, cũng không giống những người xung quanh bạn hiện tại. Họ dám yêu, dám thưởng thức những phụ nữ cực kỳ xuất chúng.
Sống là một môn nghệ thuật, cũng là một loại bản lĩnh. Mong rằng bạn sẽ luôn giữ được sự kiên cường mềm mại, tựa như một bông hồng không bao giờ hoảng loạn.
Và vững tâm, mưu sinh trước rồi mới mưu yêu!
Trích đoạn hay:
1. Đầu tiên phải sống thật tốt, không lo được lo mất lấy lòng ai cả, không sợ đầu, không sợ đuôi lo lắng gian nan, không ngó trước ngó sau do dự chần chừ. Như thế mới có thể trở thành một người phụ nữ độc lập được người khác tôn trọng, bên ngoài dịu dàng, bên trong kiên cường mà sống.
Cuộc sống hạnh phúc đang ở trước mắt, tình yêu tốt đẹp còn xa nữa không?
2. Vấn đề lớn nhất của phụ nữ thường là, có không nhiều nhưng lại muốn quá nhiều, dù sao phần thắng của việc lấy ít địch nhiều thực sự quá nhỏ.
Đi tới điểm cao nhất, xa nhất mà bạn đủ khả năng đạt tới, bạn sẽ nhận ra, trời đất và không khí ở đó hoàn toàn khác với điểm xuất phát và trên đường đi của bạn, tư tưởng và quan điểm của bạn cũng có sự thay đổi lớn so với thời kỳ đầu. Đương nhiên, đàn ông ở đó cũng không giống những người xung quanh bạn hiện tại, họ dám yêu, dám thưởng thức những phụ nữ cực kỳ xuất chúng.
3. Một người thoạt nhìn ung dung bình thản cũng có thể đã trải qua bao nhiêu sóng gió cuộc đời. Sự đáng yêu và độc lập của người phụ nữ nằm ở khả năng giải quyết vấn đề một cách khéo léo.
4. Cuối cùng, chúng ta sẽ tự sinh ra một thứ vật chất đặc biệt, gọi là “Khí chất”, không thể miêu tả được nó là gì, nhưng chỉ cần gặp nó, bạn sẽ bị hạ gục ngay tức thì.
5. Những người có thể đi xa trong cuộc sống, đều có năng lực tự chữa lành cực kì mạnh mẽ.
6. Hạ mình để học tập người khác cũng là bản lĩnh rất lớn. Chỉ có tiếp xúc với những người xuất sắc thì mới có thể trở thành người xuất sắc. Ở bên nữ chính thì biết đâu bạn có thể trở thành nữ phụ. Nhưng ở bên cạnh diễn viên quần chúng A, thì bạn sẽ mãi là diễn viên quần chúng B mà thôi.
7. Nói nghe văn vẻ một chút thì là “Khi tôi đủ tốt thì mới gặp được bạn.”. Triết lý hơn thì có thể nói là “Chúng ta là ai thì sẽ gặp được người tương tự”. Nhưng tôi lại thích cách nói thẳng thắn, đơn giản của Quách Kinh Minh hơn “Chúng ta là người thế nào, thế giới sẽ đối xử với chúng ta thế ấy.”
8. Một người mạnh mẽ thực sự không những không hoảng loạn, không sợ bị người khác vượt qua; trái lại, họ còn biết cách nhường lối cho người khác. (Trích chương Hoa hồng không hoảng loạn)
9. Kiểu phụ nữ đáng sợ nhất chính là kiểu rõ ràng sống bằng nhan sắc là cũng thắng được rồi nhưng họ lại còn tài hoa nữa chứ.
10. Chúng ta là mẹ, chúng ta càng phải là chính mình.
11. Trong một số thời khắc, sự khác biệt và khoảng cách giữa chúng ta và người khác, có lẽ chỉ đơn giản là họ đã trang điểm, còn bạn thì để mặt mộc, hi vọng mọi người thấy được con người chân thực của bản thân và người khác… Nếu có thời gian để mà hâm mộ ước ao sao cho bằng người ta, chi bằng dùng chúng ngay trên người mình, để bản thân sống bình thản thoải mái hơn.
12. Một cô gái phóng khoáng sẽ giảm thiểu những tham chiếu vô nghĩa trong cuộc sống, không còn dễ dàng hâm mô người khác nữa.
13. Bao nhiêu năm qua, tôi đã gặp được những người phụ nữ không vui vẻ, nguyên nhân khiến họ không vui vẻ đại khái được chia làm 2 loại: Một loại là đặt tiêu chuẩn “vui vẻ” ở quá cao, mà thế giới của họ lại quá nhỏ, muốn tìm “niềm vui lớn” trong “thế giới nhỏ” – đương nhiên là chuyện cực kì khó khăn. Loại thứ 2 là “niềm vui” dựa vào người ngoài quá nhiều mà dựa vào chính mình quá í, niềm vui cá nhân nhưng cần rất nhiều người phối hợp, chuyện mà một người không thể hoàn thành được, đương nhiên là rất khó thực hiện…
Nếu nền tảng niềm vui của chúng ta cao như vậy thì đúng là rất khó để vui vẻ. Vì thế giới của phần lớn phụ nữ đều rất nhỏ, nhỏ tới mức chỉ có tình yêu và công việc, cộng thêm vài chuyện vụn vặt nữa. Không du lịch, không sở thích, ít đọc sách, ít giao lưu với người khác, sống trong thế giới đóng kín của chính mình, nhưng lại yêu cầu bản thân đạt được các giá trị thông dụng của xã hội, cho rằng đời này không kiếm được việc tốt, không lấy được chồng xịn thì đúng là sống quá thất bại.
Một niềm vui “lớn” như vậy chỉ được tìm thấy trong thế giới “lớn”, mà chúng ta lại tự đóng kín các con đường đi ra thế giới “lớn”, làm sao bản thân vui vẻ nổi đây?
14. Tôi từng hỏi một cô gái thích chạy ma – ra – tong, tại sao cô ấy lại chạy không ngừng say mê môn thể thao khô khan này. Cô ấy đáp: “Vì muốn học cách tự tạo niềm vui cho mình”.
Cô ấy chơi cầu lông khá tốt, đẳng cấp chạy ma-ra-tông và yoga còn cao hơn, nếu không tìm được cộng sự thích hợp chơi bóng với mình, cô ấy sẽ lẳng lặng đi giày, lấy thảm tập ra, bình thản mà chạy và ung dung mà tập, chìm đắm trong thế giới của riêng mình.
15. Không phải ai nỗ lực phá vỡ lệ thường cũng có tâm thái và năng lực tương xứng.
16. Năng lực thực sự của phụ nữ không phải là tuân theo quy tắc của thế giới, mà là bản thân mình tự lập ra quy tắc cho thế giới, hoặc ít nhất cũng tạo ra quy củ cho thế giới nhỏ của mình, để người khác biết được giới hạn và cấm kỵ, sở thích và sở ghét của bản thân. Nếu trong đầu không có quy tắc này, trong lòng không có quy định này, sẽ bị biến thành một quả hồng nhũn để cho thế giới tha hồ mà nắn bóp.
17. Son môi chỉ có thể giúp bạn mở ra cục diện, còn thứ quyết định bạn có thể vượt qua thử thách hay không, chỉ có át chủ bài mà bản thân bạn hiểu rõ – tức thực lực của bạn.
18. Bề ngoài càng gần với viên mãn, càng có người tò mò dưới tấm mặt nạ đẹp đẽ ấy rốt cuộc đang ẩn giấu thứ gì.
19. Nước hoa tốt đến đâu cũng không đấu được với hộp rau hẹ, cho nên, từ trước tới nay nước hoa chưa bao giờ tranh đấu với hộp rau hẹ.
20. Trong cuộc sống hằng ngày, người đi được xa nhất, chưa chắc đã làm được gì kinh thiên động địa, chẳng qua họ không bao giờ lãng phí sức lực vào những chuyện nhỏ nhặt không đâ, mà chỉ tập trung hoàn thành chặng đường của chính mình.
21. Trạng thái quan trọng nhất của con người không phải là tranh đoạt và thu về, mà là tập trung và chắc chắn.
22. Vấn đề mà ngày mai con gặp phải sẽ khác, năng lực giải quyết vấn đề cũng sẽ khác, sống tốt cho ngày hôm nay thì ngày mai sẽ chẳng tồi tệ đâu.
23. Quần áo cũng giống như con người vậy, vừa phải có can đảm làm chính mình, cũng phải có năng lực để làm chính mình. Không phải bạn nghĩ là mình có cá tính là sẽ có cá tính. Phải được thế giới thừa nhận là có cá tính thì mới thật là có cá tính. Nếu không cá tính một mình cho ai xem đây? Không có tư cách để tạo ra cá tính của bản thân thì ngoan ngoãn mở một cửa hàng bình thường, bán những món đồ bình thường, không thể tự ngụy tạo ra đẳng cấp được. Muốn có đẳng cấp, phải có thực lực.
24. Hôn nhân không có nghĩa là hạnh phúc, ly hôn cũng không có nghĩa là bất hạnh. Dù là một gia đình đã có con cái, với trẻ nhỏ mà nói thì sự khuyết thiếu bình yên vẫn tốt hơn là sự hoàn chỉnh nghiệt ngã.
25. Nếu buông bỏ bản thân mình và không còn chính kiến riêng nữa thì tôi có thể tiếp tục sống một cuộc sống phú quý giàu sang. Thế nhưng tôi luôn cho rằng phụ nữ sống trên đời không chỉ vì ăn uống, quan tâm, yên ổn, đàn ông, con cái. Đầu tiên, cô ấy phải là chính mình, sau đó mới làm những nhân vật xã hội khác. Một người phụ nữ không thể là chính mình thì không thể sống vui vẻ bên người khác được.
26. Chúng ta không thể áp đặt giả thuyết của bản thân lên hạnh phúc và bi thương của người khác, bởi vì nước mắt được lau bằng khăn lụa cũng chỉ như nước mắt được lau bằng khăn giấy, bởi vì điều mà chúng ta quan tâm và coi trọng chưa chắc đã là điều mà người khác quan tâm và coi trọng.
27… chỉ cần không quá đáng, chỉ cần có năng lực thực sự, thì kì thực phụ nữ yêu bản thân rất đáng yêu. Họ sẽ nỗ lực tìm hiểu nội tâm của mình, thấu hiểu, yêu quý và thưởng thức chính mình, biết cách bảo vệ và phát triển chính mình, khiến con người hoàn mỹ được bộc lộ ra ngoài.
28. Và khi bạn có giá trị thì tình yêu của bạn mới có giá trị. Bất kể giá trị này là khiêm tốn, thấu cảm, thông tuệ hay gia tộc lớn mạnh, ngoại hình xinh đẹp, phong thái độc lập tự tin hay nữ tính dịu dàng bao dung.
29. Một người phụ nữ tự tin, phóng khoáng, chuyện gì làm khó được cô ấy, cuộc tình nào có thể làm tổn thương được cô ấy?
30. Thế nào là một tình cảm tốt đẹp? Tối thiểu thì một tình cảm tốt đẹp phải là một tình cảm làm cho người ta vui vẻ, kiểu tình cảm làm cho người ta tới chết đi sống lại thì đâu có thể coi là ái tình, hoặc là do bạn chưa tìm được đúng đối tượng, hoặc là do bạn chưa tìm đúng hình thức giao lưu với người ta.
31. Quá nóng vội không ra cố sự, quá nhanh chóng dễ thành sự cố. Thà cứ chậm một chút, điềm tĩnh một chút, kiềm chế một chút, kiên nhẫn một chút, mới có thể tìm ra mảnh ghép phù hợp với bản thân nhất giữa bố cục cuộc sống.
32. “Khi em đủ tốt mới gặp được anh” là một trong những định luật của tình cảm, nhưng không phải là định luật duy nhất. Còn có một loại tình cảm gọi là “Dù anh có tốt đến mấy thì tôi cũng không cần.” …
Bạn nghĩ là trai tài gái sắc, nhưng tôi cho rằng trí thông minh của chúng ta không cùng đẳng cấp; Bạn nghĩ là môn đăng hộ đối, tôi lại chỉ thích người đàn ông không muốn ỷ lại, đích thân phấn đấu; Bạn nghĩ là êm ấm hài hòa, nhưng tôi không thể chịu được việc bạn thích nhạc Rock còn tôi mê nhạc cổ điển; Bạn nghĩ bạn là cô gái dịu dàng ấm áp, xin lỗi bạn làm tôi bị hỏng rồi, tôi chỉ thích những cô gái độc lập mạnh mẽ có thể tự chăm sóc tốt cho bản thân mình thôi.
Điều bạn cho không phải là điều tôi muốn.
Thứ bạn có không phải thứ tôi cần.
Sự xuất sắc của bạn không tương xứng với nhu cầu của tôi.
…
Chúng ta đều cần người phù hợp với mình.
33. Trong trải nghiệm và sự quan sát có hạn của tôi, những người phụ nữ thoạt nhìn rất ung dung mà lại có thành tích xuất chúng, ngoài việc có năng khiếu rất lớn, thì hầu hết đều chứng tỏ một câu nói: Chỉ có những người vô cùng nỗ lực, bề ngoài trông mới nhàn nhã ung dung.
“Trước Mưu Sinh, Sau Mưu Yêu” – Lý Tiểu Ý
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.