Bố Già
Tác giả: Mario Puzo
Review sách:
Bố Già (The Godfather) của Mario Puzo là cuốn tiểu thuyết rất nổi tiếng, thuộc hàng kinh điển, đã được chuyển thể thành bộ phim cùng tên và đạt được nhiều giải thưởng danh giá như Oscar, Grammy ,.. được coi là bộ phim tiệm cận của sự hoàn hảo. Thật tuyệt vời!
Bố Già là câu chuyện về gia đình Mafia gốc Ý, hoạt động trên đất Mỹ, được cai quản bởi Vito Corleone, cũng là ông trùm Mafia to lớn nhất ở đất Mỹ khi đó. Là ông trùm xã hội đen, tuy nhiên Vito Corleone lại được mọi người kính trọng, mang ơn rất nhiều. Bất cứ việc gì không còn cách nào khác, thì mọi người đều tìm đến Bố Già để xin được giúp đỡ. Vì vậy mà Bố Già có rất nhiều bạn bè, ai ai cũng kính nể và biết ơn.
Gia đình Corleone có 4 người con, anh cả Santino Corleone, tên hay gọi Sony, nóng tính, dễ cáu giận, nông nổi, chính vì tính cách nóng giận, nông nổi này mà Sonny đã bị phục kích ám sát, chết dưới tay cánh Tattaglia, tuy nhiên trong công việc làm ăn lại là đứa giúp bố rất đắc lực nhưng ít ai tin một ngày kia hắn sẽ là người kế vị; anh hai là Frederico Corleone, gọi tắt là Fred, một người nhút nhát, nghe lời bố răm rắp, 30 tuổi vẫn sống với bố mẹ, bảo gì nghe đấy, hắn thì không bao giờ có thể trở thành người kế vị của Bố Già, lần Bố Già bị bắn, chỉ có hắn ở đó, nhìn thấy Bố Già gục mà hắn sợ ngất đi, không làm được gì, từ đó Bố Già đâm ghét hắn hơn, đưa hắn sang Cali làm việc chỗ người quen; đứa con trai út là Micheal Corleone, đứa được Bố Già cưng nhất vì nó rất giống ổng, khôn ngoan, có tiềm lực, sẵn sàng sau này kế vị Bố Già, nhưng Micheal lại có chủ trương không nhúng tay vào chuyện làm ăn của gia đình, một mình hắn đi 1 hướng, cãi lại cả lời Bố Già để đi nhập ngũ; đứa con gái út Connie là một đứa bồng bột, hơi ngu ngốc.
Ngoài bốn đứa con ruột thì Bố Già nhận thêm hai đứa con nuôi là Tom Hagen và Johnny Fontane. Tom Hagen là bạn của Sony, sau khi Genco bị bệnh nặng sắp chết ở bệnh viện, thì Tom được bố già tin tưởng giao cho chức Consigliere ( cố vấn). Còn Johnny Fontane là ca sỹ, diễn viên nổi tiếng Hollywood
Từ một đứa nhập cư Mỹ khi chạy chốn khỏi bọn Mafia đã giết bố mình, Cùng với sự hỗ trợ của 2 Camporegim là Clemenza và Tessio, Consigliere : GenCo, Corleone dần dần trở thành một ông trùm của băng nhóm lớn nhất, có tiếng nhất ở Mỹ bấy giờ. Sau lần từ chối buôn bán ma túy của Sollozzo với sự bảo kê của băng Tattaglia, ông Trùm bị ám sát suýt mất mạng. Từ đó cánh Corleone suy yếu, bị các băng khác quay lưng, giành địa bàn làm ăn… Cần có một người lên thay ông trùm gánh vác mọi việc. Sau khi trải qua sự việc bố bị ám sát suýt chết, Micheal đã dần dần nhúng tay vào việc làm ăn của gia đình, sau thời gian dài chạy chốn khỏi việc truy nã do giết Sollozzo và một đại úy cảnh sát bao kê cho Sollozzo, Micheal đã được ông Trùm lo lót, chạy chọt thoát tội về Mỹ, thay ông Trùm gánh vác mọi việc.
Tiểu thuyết có một cốt chuyện rõ ràng, cuốn hút cùng giọng văn rất đời thường, dí dỏm hài hước. Nhiều lần mình phải bật cười vì cách dùng từ của tác giả. Những từ ngữ chuyên dùng trong thế giới Mafia cũng được tác giả thường xuyên đưa vào tiểu thuyết, tạo lên một cảm nhận rất thực về thế giời Mafia này.
Nhắc đến Mafia, hẳn nhiều người nghĩ ngay đến tội phạm, đến chém giết, giết người, phi pháp. Nhưng cách tiếp cận của tác giả ở tiểu thuyết Bố Già lại theo một hướng tích cực và có phần ưu ái cho Bố Già . Mình rất thích một câu của Macheal dành cho vợ khi giả thích về việc Bố Già làm chum Mafia, đại ý là: Việc bố già tạo ra một băng đảng Mafia lớn như vậy, nhìn theo góc độ suy nghĩ của Bố Già thì nó không hề xấu, Vì Bố Già hiểu được rằng, nhà nước được sinh ra, ban hành các luật lệ không phải để bảo vệ những kẻ yếu, dân thường mà để bảo vệ chính kẻ tạo ra nhà nước và tạo ra luật lệ đó, những người nhiều tiên, nhiều quyền. Bố Già không chấp nhận điều đó và không muốn sống trong một thế giới mà kẻ khác đưa ra luật lệ và không bảo vệ mình, nên ông đã tự tạo ra một thế giới khác để bản thân được làm những việc mình cho là đúng. Mình thấy suy nghĩ này rất hay, bản lĩnh, đàn ông và đúng. Chỉ người có tài, có tầm, có đầu óc mới dám nghĩ và dám làm được điều đó.
Đọc lần đầu tiên thì mình cũng chưa cảm thụ hết được những bài học, những ý nghĩa sâu sắc của tiểu thuyết nhưng mình tự cảm nhận được đây là cuốn tiểu thuyết nên đọc, đáng đọc và mình sẽ đọc lại cuốn này một hoặc nhiều lần nữa.
Những đoạn trích hay:
“Đừng bao giờ để người ngoài biết được con đang suy tính gì trong đầu, điều đó sẽ làm hại con”
“Một kẻ không dành thời gian cho gia đình sẽ không bao giờ có thể trở thành một người đàn ông thật sự”
“Bố đã dành cả đời để cố gắng không bị bất cẩn, đàn bà và trẻ em có thể bất cẩn, nhưng đàn ông thì không”
“Đừng bao giờ căm ghét kẻ thù của con, điều đó sẽ ảnh hưởng đến phát xét của bản thân”…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.